top of page

Bách Khoa... Tháng 6... Mùa hoa nở và em


[Bách khoa ... tháng 6 ... mùa hoa nở và em ...] Nếu em về qua phố nhỏ Bách Khoa Nhớ mang cho tôi chùm bằng lăng cuối hạ , Nơi bè bạn đêm ngày hối hả Mùa thi cuối cùng ,mai hết tuổi sinh viên . Nếu em về qua góc phố bình yên Nhớ mang cho tôi những buổi chiều dạo bước Con đường xa bàn chân quen thuộc Lối đi nào dẫn tới tương lai? Nếu em về qua phố nhỏ ngày mai Nhớ mang giùm tôi vòng tay người ấy Con phố khơi lên một tình yêu bỏng cháy Rồi tan nhòe khi tôi phải ra đi. Nếu em về qua ký túc xá mùa thi Nhớ mang giùm tôi cái oi nồng nhà B9 Có những buồn vui của tôi còn ở đấy Kỷ niệm nhạt nhòa nên tôi thấy rưng rưng, Cô gái nào cho tôi thấy bâng khuâng Chiều thư viện ngồi chung bên của sổ Mái tóc dài và thơm hương hoa nở, Để giật mình -Con gái Bách Khoa ư? Nếu em về cho tôi gửi bài thơ Cho những tháng năm tôi hằng thương nhớ, Cho bè bạn thân yêu đêm nay không ngủ Cho trang giáo trình đang đọc dở chiều qua. Tám tháng trời tôi sống giữa Bách Khoa Kỷ niệm đơn sơ mơ hồ nhưng rất thật Bè bạn cho tôi nhưng ngày đẹp nhất Tuổi thanh niên mơ ước bao điều. Rồi tôi cũng sẽ về với phố nhỏ tôi yêu Với những hàng cây và buổi chiều thư viện Tôi sẽ tìm những gì trong kỷ niệm Bách khoa mùa này bằng lăng nở chưa em?…. Chiều mùa hè tháng 6. Bước chân hối hả qua những con đường mang tên BK. Chợt thấy lòng xao xuyến bâng khuâng. Ô kìa hàng phượng vĩ, những cánh bằng lăng và điệp vàng đã nở. Tháng 6 bách khoa đã đến rồi ư ?... Tháng 6- Tháng của mùa thi. Tháng của những cơn mưa bất chợt. Tháng của BK và tháng của tôi và em .... Thế là đã 3 năm gắn bó với Bách Khoa thân yêu. Những ngày này, hoa Bằng Lăng nở tím ngắt trước sân kí túc, nơi ta gắn bó ở đó với bao kỉ niệm vui buồn của những ngày tháng Sinh viên. Mỗi khi Bằng Lăng nở, rồi trời lại mưa, một loài hoa rất đẹp và càng đẹp hơn nếu trời nắng chang chang, nhưng chỉ cần một trận mưa to thôi, thì hoa ơi là hoa... Lại nhớ một kỉ niệm vui, khi đó có gặp một bạn gái đến gặp bạn ở kí túc B9, nhưng bạn ý chờ mãi mà không gặp, lúc đó mình lại nảy sinh ra một ý tưởng mà tạm gọi là "lãng mạn", nghĩ lại, không hiểu sao lúc đó lại làm vậy nữa. Mình ra bẻ một cành Bằng Lăng và tặng bạn đó rồi nói: - "Không có bạn của bạn ở đây. Nhưng hoa Bằng Lăng này là biểu tượng của sự kiên nhẫn đợi chờ và tìm kiếm". bạn ý hơi đỏ mặt và vặn lại mình một câu: - "Sao bạn lại nói thế?" mình cũng khôn khéo trả lời bạn: "Mình cũng không biết nó có thực sự là như thế không, nhưng có lẽ trường bạn không có đâu, hãy cầm nó làm kỉ niệm vậy, con trai Bách Khoa bọn mình thường rất chân tình và thẳng thắn." Mình chỉ nghe thấy bạn nói nho nhỏ: -"Cảm ơn bạn." Bạn đi khỏi nhà B9 và cầm theo chùm Băng Lăng ta tặng...Có lẽ bạn cũng đang học năm cuối rồi nhỉ và chắc cũng chẳng bao giờ trở lại Bách Khoa nữa, không biết màu "tím" của Bằng Lăng có giúp bạn tìm và kiên nhẫn đợi chờ người con trai đó. Có thể có, có thể không. Còn với mình, dù màu "tím" có như thế nào, thì nó vẫn là màu tím Bằng Lăng, nơi đã 3 lần ta chiêm ngưỡng nó trong những năm tháng học tập ở Bách Khoa. Đừng nói bách khoa khô khan nha, bạn sẽ phải suy nghĩ lại khi đọc những dòng thơ và những dòng lưu bút của bạn sinh viên K 52 với bút danh Vupt này. #Arrow


Featured Posts
Check back soon
Once posts are published, you’ll see them here.
Recent Posts
Archive
Search By Tags
Follow Us
  • Facebook Basic Square
  • Twitter Basic Square
  • Google+ Basic Square
bottom of page