Kỉ niệm!
Mười năm trước anh đã đến với trường Trồng một cây con dọc đường đôi ấy Giặc Mỹ ném bom Hà Nội. Không còn ai có thể ngồi yên Cả nước dồn ra tuyến lửa Trời Vũng Lài những ngày sơ tán Đốt cháy lòng bao cuộc tiễn đưa. Mười năm anh đi cây đã lên xanh Dưới bóng mát bao lớp người tuổi trẻ Qua con đường đôi bước lên bục giảng Say sưa nói về tương lai … Bây giờ anh trở về đây Bên những giảng đường cao lộng gió Có những phòng học đơn sơ vừa dựng vội Vữa vôi thô, bàn ghế ráp thơm nồng … Chiếc bàn xinh hương gỗ xà cừ Tuổi cũng vừa tròn mười năm thương nhớ Cuốn sách đẹp lật từng trang mở Hai nhăm năm mái trường Bách Khoa.